Tin tức

Theo báo cáo chung của Tổ chức Thương mại thế giới (WTO) và ba cơ quan của Liên hợp quốc, các quốc gia châu Á muốn thoát khỏi tình trạng các nước kém phát triển (LDCs) cần thực hiện các biện pháp để thúc đẩy ngành dệt may, đặc biệt trong bối cảnh tác động nặng nề của đại dịch Covid-19.

Trong báo cáo chung có đề cập đến “Ngành dệt may ở các nước kém phát triển châu Á: Thách thức và con đường tiến lên” được công bố ngày 01/2 tập trung vào các quốc gia như Bangladesh, Lào và Nepal, nơi có ngành dệt may (T&C) là một ngành chính và sẽ bị ảnh hưởng đáng kể khi thoát khỏi tình trạng kém phát triển.

Chuyên gia Rolf Traeger, Trưởng bộ phận LDC tại UNCTAD, cho biết: Nghiên cứu kịp thời này làm nổi bật các mô hình khác biệt của việc đưa các nước LDC tham gia vào chuỗi giá trị toàn cầu của ngành dệt may và thảo luận về cách thức thoát khỏi tình trạng kém phát triển và những ảnh hưởng đến các kết quả liên quan.

Thách thức đối với ngành dệt may tại các nước kém phát triển ở châu Á

Với mức độ cạnh tranh của ngành may mặc, triển vọng mất khả năng tiếp cận thị trường ưu đãi khiến yêu cầu đa dạng hóa và phát triển năng lực sản xuất trở nên quan trọng hơn bao giờ hết đối với các nước kém phát triển. Do đó, tầm quan trọng của việc thực hiện các chính sách công nghiệp hiệu quả. Các biện pháp hỗ trợ các nước kém phát triển do các đối tác thương mại và phát triển quốc tế đưa ra đã mang lại lợi ích cho lĩnh vực T&C.

Báo cáo cho thấy những điều chỉnh đối với các biện pháp này là một phần của quá trình thoát khỏi tình trạng kém phát triển và sẽ cần được quản lý để đảm bảo quá trình chuyển đổi suôn sẻ cho các quốc gia. Xuất khẩu hàng dệt may của các nước kém phát triển trước đây phần lớn được thúc đẩy bởi các ưu đãi thương mại. Việc xem xét các tác động của việc thoát khỏi tình trạng kém phát triển đối với lĩnh vực này là rất quan trọng để các quốc gia này thích ứng với các điều kiện thương mại mới. Sự hợp tác này là một nỗ lực của các cơ quan Liên hợp quốc và WTO nhằm làm sáng tỏ những cách thức để nhận ra đầy đủ tiềm năng của lĩnh vực này.

Xuất khẩu hàng dệt may của các nước kém phát triển ở châu Á chiếm 8% tổng kim ngạch toàn cầu, giảm vào năm 2020 do đại dịch. Khu vực này là một nguồn việc làm quan trọng, đặc biệt là đối với phụ nữ. Báo cáo lưu ý rằng, việc thoát khỏi tình trạng kém phát triển mang đến cơ hội cho các quốc gia phát triển các chiến lược có thể nâng cao vị thế của ngành trong chuỗi giá trị toàn cầu. Các nhà sản xuất cho biết họ kỳ vọng việc các nước thoát khỏi tình trạng kém phát triển sẽ ảnh hưởng đến hoạt động xuất khẩu của họ.

Ngoài việc phải đối mặt với mức thuế cao hơn, hầu hết các nhà sản xuất hàng may mặc phụ thuộc rất nhiều vào hàng dệt may nhập khẩu và sẽ phải vật lộn để đáp ứng các quy tắc hạn chế hơn về tiêu chí xuất xứ sau khi thoát khỏi tình trạng kém phát triển.

Nhiều doanh nghiệp cho biết, họ chưa có kế hoạch ứng phó cho việc không còn là nước kém phát triển và đang tập trung vào việc giải quyết tác động của đại dịch. Roland Mollerus, thư ký Ủy ban Chính sách phát triển cho biết: Báo cáo kịp thời này đề ra các biện pháp chuẩn bị quan trọng để bảo vệ và củng cố ngành dệt may, huyết mạch của nhiều nước LDCs ở châu Á trong và sau khi thoát khỏi tình trạng kém phát triển. Báo cáo cung cấp một số thông tin chi tiết về quốc gia cụ thể và đóng vai trò như một nguồn lực quý giá để các quốc gia và các đối tác phát triển làm việc cùng nhau để vạch ra một lộ trình ổn định cho quá trình chuyển đổi suôn sẻ từ tình trạng LDC và đạt được các mục tiêu quan trọng trong Thập kỷ Hành động cuối cùng cho Chương trình Nghị sự 2030.

Nhiều thương hiệu quần áo lớn và các nhà bán lẻ được tư vấn cho báo cáo tin rằng, việc thoát khỏi tình trạng kém phát triển sẽ chỉ ảnh hưởng một cách khiêm tốn đến việc tìm nguồn cung ứng của họ và đang có kế hoạch mở rộng nguồn cung ứng từ các LDC trong vòng 3-5 năm tới.

Các yếu tố như an toàn nơi làm việc, điều kiện làm việc, tuân thủ môi trường, đổi mới và tốc độ tiếp cận thị trường ngày càng trở thành những yếu tố chính đối với các thương hiệu trong việc tìm nguồn cung ứng lâu dài của họ. Những nhà nhập khẩu lớn đang củng cố danh mục tìm nguồn cung ứng của họ và ngày càng tìm kiếm nguồn hàng từ các nhà sản xuất quần áo đa quốc gia lớn hơn, thường là đa quốc gia. Điều này đặt ra thách thức đối với nhiều doanh nghiệp vừa và nhỏ sản xuất hàng may mặc ở các nước LDCs. Cùng với các đối tác, hy vọng sẽ hỗ trợ các doanh nghiệp nhỏ này, thúc đẩy khả năng cạnh tranh của họ và vượt qua thách thức này. Báo cáo được thực hiện bởi WTO, Vụ Kinh tế và Xã hội của Liên hợp quốc, ITC và UNCTAD, tập hợp các lĩnh vực chuyên môn khác nhau về các nước kém phát triển và lĩnh vực dệt may.

Thanh Tùng, Bộ Công Thương